Hạnh
Lắng Nghe
I. Em nghe:
Em thường nghe
b�i qu�n nguyện về hạnh lắng nghe như sau:
Lạy đức Qu�n
Thế �m Bồ T�t, ch�ng con xin học theo hạnh Bồ T�t, biết lắng
tai nghe cho cuộc đời bớt
khổ. Ng�i l� tr�i tim biết nghe v� biết hiểu. Ch�ng con xin
tập ngồi nghe với tất cả sự ch� t�m v� th�nh khẩn của ch�ng
con. Ch�ng con xin tập ngồi nghe với t�m kh�ng th�nh kiến.
Ch�ng con xin tập ngồi nghe m� kh�ng ph�n x�t, kh�ng phản
ứng. Ch�ng con nguyện tập ngồi nghe để hiểu. Ch�ng con xin
nguyện ngồi nghe chăm ch� để c� thể hiểu được những điều
đang nghe v� cả những điều kh�ng n�i. Ch�ng con biết chỉ cần
lắng nghe th�i, ch�ng con cũng đ� l�m vơi bớt rất nhiều khổ
đau của người kh�c rồi.
II. Em suy nghiệm:
Th� ra hạnh
lắng nghe l� một bồ t�t hạnh (hạnh nguyện của một vị bồ t�t).
Thật vậy, lắng nghe thật l� một nghệ thuật tuyệt vời. Nếu
biết lắng nghe, ta c� thể l�m cho người đối diện vơi bớt
phiền n�o khổ đau v� cũng c� thể l�m cho ch�nh t�m của ch�ng
ta được nhẹ nh�ng, an lạc v� thảnh thơi nữa. H�y tưởng tượng
một người bạn th�n đang t�m đến ta để t�m sự kể lể với ta
những phiền muộn ri�ng tư đang chất chứa trong l�ng. Nếu ta
biết ngồi y�n lặng, chăm ch� theo d�i lời bạn n�i với tất cả
t�m ch�n th�nh của ch�ng ta, nếu ch�ng ta nghe với t�m v� tư
kh�ng phản ứng, kh�ng ph� ph�n, kh�ng th�nh kiến th� sau khi
tr�t hết ra, bạn ấy sẽ cảm thấy nhẹ nh�ng biết bao cũng như
cảm nhận được t�nh bạn của ta đối với bạn ấy rộng lớn như
thế n�o. Tại sao? Bởi v� thường người ta chỉ th�ch nghe
những g� c� lợi cho m�nh, những lời t�ng bốc hoặc khen tặng
m�nh, chứ hiếm ai chịu mất th� giờ, c�ng phu ngồi nghe
chuyện buồn của người kh�c. Một số người kh�c th� khi nghe
người ta n�i ra một điều g�, chỉ để � đến lỗi lầm của người
ta rồi soi m�i, ph� ph�n v� c� thể sẽ l�n mặt dạy dỗ, khuy�n
bảo để chứng tỏ m�nh kh�n ngoan hơn, giỏi hơn, hay đạo đức,
gương mẫu hơn. Th�i độ n�y chỉ l�m cho người kia c�ng buồn
tủi, phiền muộn hơn chứ kh�ng giải quyết được g� cả. V� thế,
sự lắng nghe với t�m ho�n to�n v� tư th�nh khẩn tự n� đ� l�
phương thuốc nhiệm mầu l�m vơi đi khổ đau phiền n�o nơi
người kia rồi.
Ngo�i ra sự
lắng nghe những �m thanh trong thi�n nhi�n như tiếng chim
h�t, tiếng gi� thổi, tiếng l� th�ng r� r�o, tiếng suối r�c
r�ch, tiếng l� rụng v.v....c�n c� thể đem lại sự an lạc, t�m
ta ở trong một trạng th�i ho�n to�n cởi mở, v� bu�ng xả một
c�ch s�u xa. Từ đ� ta c�n c� thể nghe được những tiếng n�i
từ nội t�m ta nữa. Khi ta c�ng với một người th�n chia xẻ
khung cảnh thi�n nhi�n tĩnh mịch n�y, ch�ng ta c� thể nghe
được "cả những điều kh�ng n�i" từ người bạn, từ thi�n nhi�n
(của chim ch�c, suối nguồn, c�y l�, gi� v.v...) v� ch�nh từ
nội t�m m�nh. �� l� những cơ hội cho ch�ng ta thực tập ch�nh
niệm hay nhất.
III. Em tu tập:
�ể thực tập
hạnh lắng nghe, em phải thực tập "mở rộng l�ng thương"
v� "bu�ng xả". Từ đ� em c� thể tho�t ra khỏi � niệm
thương gh�t, đố kỵ v..v..Chỉ khi em kh�ng c�n b�m v�u v�o
t�m ph�n biệt: thương người n�y gh�t người kia, th�n ta qu�,
th�n người tồi, ta đ�ng, người sai v.v...th� ta mới thực
h�nh tốt hạnh lắng nghe v� đem lại an lạc cho người chung
quanh được.
Hằng ng�y em
lu�n nhớ thực h�nh thiền - d� 5 hay 10 ph�t - một c�ch đều
đặn, với t�m từ đem "mắt thương nh�n cuộc đời", kh�ng
chỉ lo cho người th�n m� hồi hướng đến mọi lo�i ch�ng sanh,
mong cho mọi lo�i sống trong h�a b�nh, an l�nh. Em cũng tập
lắng nghe thi�n nhi�n d� cỏ c�y hoa l� kh�ng n�i một lời n�o
nhưng xuy�n qua đ� em nghe được �m thanh vi diệu của Phật
Ph�p v� điều n�y nu�i dưỡng t�m hồn em l�m cho mỗi ng�y
phong ph� th�m.
�
Cuối c�ng, hạnh lắng nghe l� sự lập nguyện của ta. Ta nguyện
lắng nghe nỗi khổ của mọi người quanh ta, đang cần ta chia
xẻ, ta nguyện lắng nghe với t�m ch�n th�nh, với hy vọng l�m
vơi bớt khổ đau của họ; chứ kh�ng phải ta bắt người kh�c
phải lắng nghe m�nh! Ta phải � thức rất r� điều n�y để khỏi
trở th�nh t�c dụng ngược lại (phản t�c dụng) nghĩa l� thay
v� l�m cho người vơi bớt khổ đau ta lại l�m tăng th�m đau
khổ phiền n�o; thay v� đem lại b�nh an cho mọi người chung
quanh, ta l�m cho mọi việc c�ng rối tung l�n v� c�ch l�m
thiếu tr� tuệ của m�nh! T�m lại, muốn thực h�nh hạnh lắng
nghe n�y, ch�ng ta phải thật sự sống trong ch�nh niệm tỉnh
thức, an tr� trong c�i thiện t�m từ bi tự nhi�n bao dung của
m�nh.
C�u Hỏi
1.
Qu�n thế �m l� g�?
2.
Qu�n Thế �m l� ai?
3.
Giảng nghĩa: th�nh kiến, th�nh khẩn, ph�n x�t, phản
ứng.
4.
Em c� thường nghe những �m thanh trong thi�n nhi�n
như tiếng chim k�u, tiếng gi� thổi, tiếng suối reo, tiếng
nước chảy, tiếng s�ng biển v.v... kh�ng? L�c n�o? Ở đ�u?
5.
Tại sao n�i: "Nh�n ngắm một ngọn l�, một c�i hoa, một
giọt sương tr�n l� v.v... ta thấy được cả vũ trụ, thế giới
... trong ấy"?
6.
Em thực tập hạnh lắng nghe như thế n�o?
------>
Trở về Phật
Pháp Ngành Thiếu
<------
|